Chàng – chu kỳ luân hồi Trấn – cần sử dụng một đời để chỉ yêu thương một người, nguyện chỉ là mẫu bóng sau lưng lặng lẽ bảo vệ giúp đỡ nàng, cùng thiếu phụ trải qua từng nào chông gai trắc trở, vào hình thành tử. Dù ai gồm hiểu sai thiếu nữ nhưng con trai vẫn một lòng một dạ tin.

Bạn đang xem:

This slideshow requires JavaScript.


Thương cảm cho quý ông là bạn đến sau, là số phận cấm đoán chàng gặp nàng sớm hơn. Để cho nam nhi bị giầy vò vì tình yêu của chính mình, chạm chán nàng thấy phụ nữ ở sát bên người bọn ông không giống thì lòng đau, không gặp thì ghi nhớ nhung cũng đủ bóp nghẹn trái tim chàng. Yêu nữ giới tha thiết đậm đà là thế, thà 1 mình mang trái tim nhức khổ, cũng ko thể tệ bạc Hoàng Hậu của mình.

Xem thêm: Co Dau 8 Tuoi Phan 9 Tap 85 86, Cô Dâu 8 Tuổi (Phần 9) Tập 79

*

Nàng – Đàm Doãn hiền hậu – số phận mang lại nàng gặp gỡ và yêu chu kỳ Ngọc trước, một tình yêu cuống quýt chóng vánh. Tuy thế cũng chính số phận an bài cho chu kỳ luân hồi Trấn cảm hóa trái tim nàng, để thiếu phụ yêu Kỳ Trấn sâu sâu đậm đậm mà đến cô gái cũng tất yêu tin. Như chàng, bởi vì những mọt ràng buộc người vợ không thể nhẫn vai trung phong làm đau lòng ái tình đầu của mình, không thể thất tín với sự lòng tin của chi phí Tỷ Tỷ (Hoàng Hậu), nàng gật đầu giữ lại nỗi nhức riêng mình, đen bạc trái tim mà sử dụng cả tx thanh xuân ở mặt Kỳ Ngọc.

*

Đoạn cảm cồn tôi nhất chính là cảnh gần cuối phim, bên dưới trời tuyết trắng, dưới ánh dung nhan pháo hoa rực rỡ, họ cùng hoài niệm về mùa Đông năm ấy, về các gì chúng ta đã với mọi người trong nhà trải qua. Hai fan họ gọi tình yêu thật sự của bản thân đặt ở địa điểm đâu, dẫu vậy họ cũng đọc họ vẫn đang có nặng dòng gọi là “tình nghĩa” là “trách nhiệm” trên vai, nên mặc dù cho là một bước.. Họ cũng ko thể cách tới… Tôi vẫn còn rất nhớ đôi mắt Doãn hiền đức đẫm lệ, nước đôi mắt không hoàn thành chảy chú ý theo bóng lưng của Kỳ Trấn cách dần xa nàng.

“Con mặt đường ngập tràn ánh sáng và pháo hoaVì ai nhưng mà ta ghi nhớ nhung trong yên lặng?Chân đầm phượng tung cất cánh trong khói lửaHương thảo dược liệu nhuốm bên trên đầu ngón tayNgười cúi đầu tảo điChỉ để bít giấu những cảm xúc về taMột năm rồi lại một năm nữaVẫn lưu giữ mãi về ngày hôm đóTuyết rơi lất phất lắng đọng ngoài hiênMỗi ngày từng nỗi nhớ nhungThời gian nhưng ta đánh mấtTrong cơn gió,Bóng fan nhẹ nhàng tách điChỉ nhằm chôn vùi hầu như kỉ niệm của chúng ta.”

*

Rồi trượng phu của người vợ chết, người con đang sở hữu trong bụng cũng mất. Nữ vội vã vứt chạy chỗ cung cấm không lời từ bỏ biệt. Kỳ Trấn lo lắng, bất an, ước ao mỏi tuy nhiên không thể đi kiếm nàng. Cũng chính vì chàng vẫn tồn tại Hoàng Hậu, còn con, còn cả thế gian nữa…

Yêu một bạn cần cả đờiNào đâu biếtNhững gì yêu cầu lãng quênVẫn luôn quanh quẩn không ngừng…

Tôi vẫn cứ nghĩ tình yêu của mình chỉ như vậy mà ngừng phim xuất xắc sao? Nhưng bất ngờ vẫn còn thời cơ cho tình yêu của họ. Các năm sau, khi vợ đã mất, có lẽ rằng nỗi đau mất con của Doãn Hiền đã và đang nguôi ngoai, con trai truyền lại nước nhà thiên hạ mang đến con, đi tìm nàng.

Giây phút đàn ông đẩy cánh cửa phi vào căn nhà đơn sơ của Doãn Hiền, như thể con trai đang xuất hiện thêm một lối thoát cho tình thân của họ. Chàng thấy được bóng sườn lưng của nàng, bên trên tay con gái bao năm mon qua vẫn đeo loại vòng ngọc năm xưa chàng tặng nàng tại đêm hội Hoa đăng. Hai fan họ nhìn nhau, ánh nhìn chất cất niềm mong muốn và thú vui được chạm mặt lại thế nhân…