ÂN TÌNH CAO TỰA BẰNG NON

*

* Ví dụ: "Con con đường xưa em đi" hoặc "Con duong xua em di" hoặc "cdxed"

* chúng tôi khuyến khích gõ tên bài bác hát không dấu hoặc viết tắt của tên bài bác hát: ví như "Con duong xua em di" hoặc "cdxed" để tác dụng tìm được về tối ưu nhất.

Bạn đang xem: Ân tình cao tựa bằng non

* nhấn vào nút TRÌNH CHIẾU giúp thấy toàn màn hình hiển thị (chỉ gồm trên vật dụng tính).


Thôi rồi ta sẽ xa nhau tính từ lúc đêm pháo đỏ rượu hồng, Anh đường bằng hữu đường em dịu dàng xưa chỉ với âm thừa, Em đành quên cả sao em đáng nhớ xưa sánh như hải dương lớn, Ân tình cao tựa bởi non chỉ đổi bởi nhung lụa sao người...

Anh về góp lại thư xưa cả nghìn trang giấy mỏng manh xanh màu, Gom cả áo lạnh rất lâu rồi anh rước ra đốt thành tro tàn, cho tất cả những người xưa khỏi không biết khi ngồi đan áo cho tất cả những người mới, khi mùa ướp đông lùng sang, em khỏi nhớ chuyện ngày xưa...

<ĐK: > Em ơi, hết rồi không còn rồi, chẳng còn chi nữa đâu em, yêu thương thương, như nước trôi qua mong như bầy trỗi cung sầu, còn điều gì khác nữa đâu?...

Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì bạn ta cứ phụ tôi hoài, bây chừ tôi chẳng còn tin vào nhân gian có kẻ bình thường tình, Tôi giận tôi sẽ ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho người hết, buộc phải giờ tôi chẳng còn đưa ra khi bạn ngoảnh mặt mà lại đi...

== DẠO NHẠC ==

<ĐK: > Em ơi, không còn rồi không còn rồi, chẳng còn chi nữa đâu em, yêu thương thương, như nước trôi qua cầu như lũ trỗi cung sầu, còn điều gì nữa đâu?...

Tôi thề tôi chẳng yêu thương ai vì tín đồ ta cứ phụ tôi hoài, bây giờ tôi chẳng còn tin vào nhân gian tất cả kẻ phổ biến tình, Tôi giận tôi sẽ ngây thơ mang tình yêu thương hiến dâng cho những người hết, bắt buộc giờ tôi chẳng còn bỏ ra khi fan ngoảnh mặt mà đi...

* nên giờ tôi chẳng còn bỏ ra khi người... Ngoảnh mặt.. Mà.. đi......

Xem thêm: Đánh Bài Tiến Lên Miền Nam, Tiến Lên Miền Nam Hướng Dẫn Chơi Cùng Bạn Bè

== HẾT BÀI ==


Thôi rồi ta vẫn xa nhau kể từ đêm pháo đỏ rượu hồng, Anh đường bạn bè đường em dịu dàng xưa chỉ từ âm thừa, Anh đành quên cả sao anh lưu niệm xưa sánh như hải dương lớn, Ân tình cao tựa bởi non chỉ đổi bởi nhung lụa sao người...

Em về góp lại thư xưa cả ngàn trang giấy mỏng xanh màu, Gom cả áo lạnh thời xưa anh rước ra đốt thành tro tàn, cho người xưa khỏi lừng chừng khi ngồi đan áo cho người mới, lúc mùa ướp đông lạnh lùng sang, em ngoài nhớ chuyện ngày xưa...

<ĐK: > Anh ơi, không còn rồi không còn rồi, chẳng còn bỏ ra nữa đâu anh, yêu thương thương, như nước trôi qua cầu như đàn trỗi cung sầu, còn gì nữa đâu?...

Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì fan ta cứ phụ tôi hoài, bây giờ tôi không còn tin trong nhân gian gồm kẻ phổ biến tình, Tôi giận tôi đang ngây thơ mang tình yêu hiến dâng cho tất cả những người hết, phải giờ tôi chẳng còn chi khi fan ngoảnh mặt cơ mà đi...

== DẠO NHẠC ==

<ĐK: > Anh ơi, hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu anh, yêu thương thương, như nước trôi qua ước như đàn trỗi cung sầu, còn điều gì nữa đâu?...

Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì tín đồ ta cứ phụ tôi hoài, bây chừ tôi không còn tin trong nhân gian tất cả kẻ chung tình, Tôi giận tôi đang ngây thơ đem tình yêu thương hiến dâng cho những người hết, phải giờ tôi chẳng còn bỏ ra khi người... Ngoảnh khía cạnh mà.. đi......

== HẾT BÀI ==


Thôi rồi ta đã xa nhau tính từ lúc đêm pháo đỏ rượu hồng,Anh đường đồng đội đường em ngọt ngào xưa chỉ từ âm thừa,Em đành quên cả sao em lưu niệm xưa sánh như đại dương lớn,Ân tình cao tựa bởi non chỉ đổi bởi nhung lụa sao người...Anh về góp lại thư xưa cả nghìn trang giấy mỏng mảnh xanh màu,Gom cả áo lạnh thời trước anh lấy ra đốt thành tro tàn,Cho bạn xưa khỏi chần chờ khi ngồi đan áo cho tất cả những người mới,Khi mùa đông lạnh lùng sang, em ngoài nhớ chuyện ngày xưa...

<ĐK: >Em ơi, không còn rồi không còn rồi, chẳng còn đưa ra nữa đâu em,Yêu thương, như nước trôi qua ước như lũ trỗi cung sầu,Còn gì nữa đâu?...Tôi thề tôi chẳng yêu thương ai vì bạn ta cứ phụ tôi hoài,Bây giờ đồng hồ tôi không còn tin vào nhân gian tất cả kẻ phổ biến tình,Tôi giận tôi vẫn ngây thơ đem tình yêu thương hiến dâng cho người hết,Nên giờ đồng hồ tôi chẳng còn chi khi bạn ngoảnh mặt mà đi...