HOA THIÊN CỐT PHẦN 3

Ma Nghiêm ko trả lời, đùng một cái lại hỏi: “Sư đệ, ngươi thấy bốn chất của Nghê Mạn Thiên gắng nào?”

“Rất tốt.” Bạch Tử Họa gật đầu, ánh mắt vẫn quan sát theo Hoa Thiên Cốt, khẽ nhíu mày, trong tim vẫn cảm xúc có gì đó lạ lạ.

Bạn đang xem: Hoa thiên cốt phần 3

“Năm nay ngươi vẫn không chịu nhận môn đồ sao? Vị trí môn đồ chưởng môn mặc dù sao cũng tránh việc để trống thừa lâu.”

“Năm nay… chắc rằng sẽ nhận.” xem trận đấu cơ rồi nói sau, không biết đứa bé này đã nỗ lực đến trình độ nào rồi.

Sênh Tiêu mặc nói: “Đại sư huynh hy vọng nhị sư huynh nhấn Nghê Mạn Thiên làm đồ đệ?”

Không ngờ Ma Nghiêm lại nhấp lên xuống đầu, ngón tay chỉ về phía Sóc Phong đang đứng tại một bên xem trận chiến: “Cậu ta mới là sự việc lựa chọn phù hợp nhất.”

Sênh Tiêu Mặc với Lạc Thập Nhất nhanh chóng hiểu ra, gật đầu. Bạch Tử Họa lại dường như không nghe thấy.

Hỏa Tịch với Vũ Thanh La kích động không yên, bọn họ vì trận chiến giữa Hoa Thiên Cốt cùng Nghê Mạn Thiên này cơ mà cá cược một khoản rất lớn. Hỏa Tịch cá Nghê Mạn Thiên thắng, Vũ Thanh La cược Hoa Thiên Cốt thắng, hai người tranh cãi xung đột ầm ĩ cả trời đất, ai thua thảm thì đề nghị viết mười tờ phiếu nguyện vọng.

Bọn họ cá cược thường có phiếu hoài vọng ra tính toán, gồm một tờ là hoàn toàn có thể bắt kẻ thù làm một chuyện mà lại mình muốn. Ai mà chiến hạ được mười tờ thì tất cả mười cơ hội ngược đãi đối phương, lại chẳng vui chết giả trời? Hỏa Tịch gồm một lần bị Vũ Thanh La bắt đi chú ý lén Ma Nghiêm tắm rửa rồi về báo cáo xem trên tín đồ hắn tất cả mấy vết sẹo. Khi đó Hỏa Tịch bị dọa mang đến mạng cũng ko còn, hắn thà bị Thanh La bắt đi tự tử còn hơn là nên đi nhìn khuôn mặt đáng sợ của chũm tôn.

Cuối cùng, trận chiến cũng bắt đầu. Ánh sáng sủa xanh đột nhiên lóe, Hoa Thiên Cốt với kiếm hòa hợp nhất, nhan sắc mặt tái nhợt bay lên giữa không trung, phía dưới là những nhỏ sóng cuộn trào xanh thẳm. Gió biển lớn rất mạnh, thổi vào người khiến nàng cảm giác hơi lạnh. Cha mẹ Nghê Mạn Thiên đứng cạnh thanh nữ ta dặn dò cẩn thận hồi lâu, thiếu phụ ta chung cục cũng cất cánh đến trước khía cạnh nàng.

Mọi tín đồ xung quanh phần đông lắp bắp kinh hãi, vị kiếm của Nghê Mạn Thiên không giẫm dưới chân, mà núm trong tay làm vũ khí. Đệ tử bắt đầu nhập môn còn chưa bái sư đã rất có thể cưỡi gió nhưng mà đi quả thật rất giỏi. Vừa new vào sàn đấu, Hoa Thiên Cốt đã rơi vào thế bất lợi.

Nghê Mạn Thiên vậy thanh kiếm mỏng như băng, cảnh giác nhìn xung quanh, kế tiếp mới giơ lên trước phương diện hà một hơi.

“Thế nào? mùi vị Bích Lạc của ta dành được không? Lần này, lại đến ngươi nếm demo nhé?”

Thâm trung khu Hoa Thiên Cốt lại thấy đau, bạn nghiêng to gan lớn mật một cái, suýt chút nữa rơi xuống biển, nhan sắc mặt tái nhợt.

Lúc này Lạc Thập Nhất new nhìn rõ, thanh kiếm bên dưới chân Hoa Thiên Cốt chưa phải Đoạn Niệm tìm lần trước khi nàng đi Mao sơn Tôn thượng đang tặng, mà lại chỉ là 1 trong những thanh tìm bình thường.

Hắn tự dưng cảm thấy lo lắng, vật ngốc, dù liều mạng thì cũng không phải là địch thủ của Nghê Mạn Thiên, sao không cần sử dụng Đoạn Niệm chứ?

Lạc Thập Nhất xoay đầu nhìn Bạch Tử Họa, lại thấy vẻ mặt bạn bình thản như chẳng tất cả gì.

Bốn phía từ bên trên xuống dưới mọi là người, trời và biển, cụ thể không gian bát ngát xa xôi như thế, cơ mà khi các nàng tỉ thí ko được vượt qua phạm vi tư bức tường khép bí mật như bốn bức bình phong màu đỏ vây quanh.

Một khi vượt qua, hoặc rơi xuống biển, hoặc thua.

Tam tôn sinh sống trên đó, Hoa Thiên Cốt hít sâu một hơi, nàng hình như có thể nhấn ra ánh mắt của Tôn thượng vào trăm ngàn người. Chỉ tất cả điều, lúc này nàng… nàng khiến người thuyệt vọng rồi.

Hoa Thiên Cốt không sử dụng Đoạn Niệm kiếm, thật ra ngay từ đầu nàng dường như không định cần sử dụng nó. Tôn thượng ban nó mang đến nàng, là hy vọng nàng rất có thể sử dụng kiếm để bảo đảm chính mình, chứ chưa phải mang ra khoe khoang hoặc nhân đại hội này trình bày uy lực của thanh kiếm xuất xắc sự nhiệt tình của Tôn thượng đối với mình.

Nàng chỉ là 1 trong những đệ tử bình thường, vốn không có tư cách sử dụng thanh tìm đó, nếu lôi ra chỉ sợ đem lại rắc rối mang lại Tôn thượng. Bạn nói rất đúng, nếu thiếu nữ đủ mạnh, sử dụng kiếm nào thì gồm khác gì?

Nghê Mạn Thiên cũng không nỗ lực chắc phần chiến thắng nên đêm tối đó mới cố ý làm đàn bà bị yêu quý nặng. May mà đàn bà ta sợ phiền phức nếu bị tầm nã cứu nên không đe dọa tính mạng nàng, cũng không nhằm lộ dấu tích nào.

Bích Lạc kiếm, trong số những thanh tiên kiếm lợi hại độc nhất của Bồng Lai Đảo. Bên phía trong ẩn đựng linh lực vô tận, tìm khí bức người, trong khoảng mười trượng rất có thể vô hình đả thương đối phương. Không gây một lốt ngoại thương làm sao nhưng hoàn toàn có thể cắt nát toàn thể tim phổi kẻ địch. Nhưng kiếm khí phạt ra còn quấn quanh bên người cầm kiếm, người ngoài thiết yếu tới gần. Thanh kiếm này có lực gần kề thương quá lớn, lệ khí vượt nặng, dưới lưỡi kiếm bao gồm biết bao âm hồn quan yếu siêu thoát, cho nên vì thế trở thành báu vật trấn phái của Bồng Lai Đảo, được bảo quản trong tìm các.

Nhưng cũng chính vì Nghê Mạn Thiên sắp đến tham gia Đại hội kiếm Tiên, Nghê Thiên Trượng bởi muốn đàn bà rượu chiến thắng nên sợ hãi sai bạn mang đến.

Những cuộc đấu trước, do sợ không chế ước được vẫn vô tình tổn hại cho đối thủ, nên nàng ta sử dụng bội kiếm bình thường, vừa hoàn toàn có thể thắng lại vừa không để mọi người phát hiện. Lần này dùng tới chính là quyết một phen sống chết với Hoa Thiên Cốt.

Hôm trước Hoa Thiên Cốt vừa bị kiếm khí của Bích Lạc đả thương, tim phổi đều rách rưới toạc, phần nhiều không thể vận khí. Nàng lại mang như không có việc gì, liều mạng nghênh chiến, một lượng phệ linh lực thuộc thể lực đôi khi tiêu hao, dấu thương cũng ngày càng nặng. Dù biết mình cứ nuốm chấp đấu tiếp sẽ nguy hại đến tính mạng, càng không có công dụng thắng Nghê Mạn Thiên, nhưng thanh nữ không cam lòng không chiến đã bại.

Nàng biết nếu cần sử dụng Đoạn Niệm chắc hẳn rằng còn đấu được với chị em ta, nhưng cô gái thực sự không muốn gây phiền toái cho Tôn thượng, buộc phải cố chấp dùng thanh kiếm gỗ thông thường mà Hủ Mộc Thanh lưu giữ tặng.

Lạc Thập tốt nhất nghĩ một dịp lâu new hiểu được tâm tư nguyện vọng của nàng, không khỏi thở dài, đứa trẻ em này còn nhỏ mà sao bao gồm thể để ý đến chu toàn được như thế?

Trận đấu bắt đầu, khắp nơi chỉ nghe thấy tiếng sóng biển khơi và tiếng kiếm khí xe cộ gió. Nghê Mạn Thiên bừng bừng khí thế, ống tay áo tung bay, tìm phóng vụt đi, bầu trời trong xanh bỗng thay đổi huyền ảo ra rất nhiều đóa kiếm hoa xuất xắc đẹp, bao trùm cả tín đồ Hoa Thiên Cốt.

Mọi bạn xung quanh đều nhận thấy sự lợi hại của Bích Lạc kiếm, vày thế bắt đầu lo lắng Nghê Mạn Thiên duy nhất thời không kiềm chế được, trận đấu sẽ sở hữu thương vong nghiêm trọng. Khi tu tiên, pháp khí cùng bảo tìm là phần lớn thứ cực kì quan trọng, có bạn mất cả đời cũng ko luyện ra được một thanh bảo kiếm, mà đạt được một pháp khí tốt, mong mỏi sử dụng được cũng không phải là chuyện sớm chiều.

Hoa Thiên Cốt từng bước một lui về phía sau, kĩ thuật điều khiển và tinh chỉnh kiếm của nàng mặc dù rất tốt, nhưng tình nạm vô cùng nguy hiểm, chỉ cần sơ ý một chút là có khả năng sẽ bị đánh trúng.

Nghê Mạn Thiên không muốn mọi người nói rằng chị em thắng được là phụ thuộc bảo kiếm cần không phát kiếm khí nữa, cố gắng vào đó cô gái ta áp dụng khúc trước tiên trong “Cửu Khúc Hồi Sơn” mà thông thường thầy giáo vẫn dạy. Chiêu này hết sức cuốn hút, đều nam đệ tử đang xem cuộc chiến này đều bỡ ngỡ thán phục, Nghê Mạn Thiên quả y như tiên phái nữ hạ phàm.

Nghê Mạn Thiên hy vọng phô trương, Hoa Thiên Cốt lại chũm thủ đến cùng. Không tồn tại kiếm nên bạn nữ biến nước biển cả thành nhị lưỡi băng, rứa trên tay như một đôi song đao, tuy vậy trong lòng vô cùng mệt mỏi, nhưng khi trận đấu thừa nhận bắt đầu, khuôn mặt lại trở yêu cầu bình tĩnh và chăm chú, ko chút hoang mang và sợ hãi nhìn tìm hoa đẹp say mê của Nghê Mạn Thiên. Con gái bắt đem một giây sơ hở, tay trái ra “Tiên Nhân chi Lộ” tung hỏa mù, tay bắt buộc xuất chiêu “Phong Xuy Diệp Lạc” 1-1 giản, trông thông thường như nỗ lực mà lại hoàn toàn có thể khóa chặt bên buộc phải Nghê Mạn Thiên. Kiếm băng bên tay trái phóng vụt sáng, nhắm thẳng vào thiếu phụ ta, mấy chiêu liên tục không chê vào đâu được, hoàn hảo nhất không tì vết.

Tất nhiên Nghê Mạn Thiên cũng chưa hẳn kẻ yếu, nhanh chóng đánh trả bởi “Lạc Diệp Quy Căn”, đậy lại sơ hở trước người, cơ thể cũng theo đó xoay nhanh một vòng trên không. Tìm băng nháy mắt bị ngọn lửa trên tay trái chị em ta hóa tan thành nước.

Hoa Thiên Cốt lợi dụng lúc này, không đợi Nghê Mạn Thiên hoàn hồn, vung tay lên, đầy đủ hạt nước dưới hải dương rộng trở thành vô số hạt băng nhỏ, từ phía dưới bắn trực tiếp lên địa điểm Nghê Mạn Thiên sẽ đứng, băng kiếm bên tay phải kéo dãn dài miên man như làn nước đang cuộn trào ko ngừng.

Nghê Mạn Thiên thứu tự hóa giải hầu như chiêu, trong tâm vô cùng bỡ ngỡ vì sao Hoa Thiên Cốt bị nội yêu thương nặng như thế mà vẫn rất có thể thôi động nhiều chân khí cho nhường này. Hai người so mấy trăm chiêu bên trên không, tuy vậy Hoa Thiên Cốt ví dụ ở thế hạ phong, tuy nhiên với đấu pháp tỉnh táo bị cắn dở và tương đối liều lĩnh, thực khiến cho Nghê Mạn Thiên bao gồm vài phần tránh kị.

Tính bí quyết Hoa Thiên Cốt vốn tương đối bướng bỉnh, nếu bây giờ nàng ta quyết tâm bất chấp tất cả báo oán chuyện lần trước, Nghê Mạn Thiên nữ quả thật quan yếu đấu nổi. Thiếu nữ ta ước ao lưỡng bại câu yêu thương thì cũng chẳng tất cả gì xứng đáng để ý, nhưng thanh nữ là lá ngọc cành vàng, sao rất có thể cùng một đẳng cấp và sang trọng với Hoa Thiên Cốt được. Hơn nữa sau đây còn một trận chung kết, đề nghị nghênh chiến với Sóc Phong, tuy rằng không biết cha đã cần sử dụng thủ đoạn gì, chỉ biết ông nói rằng thắng Hoa Thiên Cốt thì chắc chắn rằng sẽ chiến thắng Sóc Phong. Nói vậy nhưng bạn dạng thân thanh nữ vẫn phải bảo toàn thực lực, tất yêu tiêu hao quá nhiều vì thiếu phụ ta.

Hơn nữa vừa tinh chỉnh và điều khiển kiếm vừa cưỡi gió khôn xiết mất sức, ví như cứ liên tiếp giằng co như thế, sau cuối cũng sẽ cạn kiệt chân khí. Không dừng lại ở đó nàng thật không tin, phải chăng Hoa Thiên Cốt là bản thân đồng da sắt, chịu thương nặng như thế mà vẫn có thể lợi hại đến mức này?

Không cân nhắc được thêm, Nghê Mạn Thiên mong mỏi mau chóng dứt trận đấu này, chính vì như thế huy rượu cồn chân khí trong người nhiều hơn nữa, lẩm nhẩm kiếm quyết. độc nhất vô nhị thời trên bầu trời hiện ra một luồng ánh sáng lớn màu sắc xanh, bao phủ cả người nàng, cơ mà kiếm khí chảy dọc theo thân kiếm, lại giống gai tơ greed color biếc phấp chim cút trong không trung, lướt đến đâu, hủy diệt tất cả các thứ đến đấy.

Hoa Thiên Cốt âm thầm thở dài, ngấc đầu chú ý về phía Tam tôn, phát âm khẩu quyết. Dựa vào sức mạnh của Thiên Thủy Tích, quanh người nữ giới hiện lên một màng chắn hình trận đồ bát quái, mong muốn nó hoàn toàn có thể ngăn cản tìm khí của Nghê Mạn Thiên.

Nghê Mạn Thiên hừ lạnh, tìm trong tay sáng cho đỉnh điểm cực kì lóa mắt. Đường tìm chỉ thẳng về phía Hoa Thiên Cốt từ thời điểm cách đây rất xa, Hoa Thiên Cốt kiêng trái tránh nên trong cơn mưa màu xanh, cho dù có phóng ra lửa xuất xắc kiếm băng cũng đều bị kiếm khí kia làm cho tiêu tan, bắt buộc tới sát Nghê Mạn Thiên được.

Nàng đã biết thành ép đến cực hạn, tất yêu vận chân khí yêu cầu không né kịp, tìm khí đâm trực tiếp vào cánh tay trái. Nếu không tồn tại lớp màng chắn chỉ sợ cánh tay này đã bị phế rồi, nhưng hiện thời nó cũng chẳng thể cử rượu cồn được nữa.

Vân Ẩn chỉ cảm thấy tim mình như nhảy ra khỏi lồng ngực, nhì tay nạm chặt. Nếu Hoa Thiên Cốt chạm chán bất trắc, hắn không cần phải biết cái gì gọi là luật tranh tài của Trường lưu lại Sơn, tốt nhất định đề xuất cứu chưởng môn xuống.

Xung quanh vang lên tiếng đệ tử trầm trồ sử dụng nhiều Nghê Mạn Thiên. Đường Bảo trốn vào trong tâm Khinh Thủy, bịt mắt không dám nhìn nữa.

Hoa Thiên Cốt biết mình chắc chắn là không thể tiến công tầm xa được, chỉ hoàn toàn có thể đến gần, tập trung tụ khí, dồn lực lên eo, kiễng chân, rứa sức phóng vụt lên, nhảy đầm khỏi thân kiếm, hoạt bát trở mình mấy vòng trên không, lướt qua kiếm khí, càng khiến cho thanh kiếm cất cánh nhanh tới mức quan yếu tin nổi, nháy mắt ngay tắp lự tới trước mặt Nghê Mạn Thiên.

Nghê Mạn Thiên quá sợ hãi hãi, nhanh chóng vung tay phóng kiếm ra, Hoa Thiên Cốt lẩm nhẩm trọng điểm quyết, không khí bỗng dưng nén lại, ép tia nắng màu xanh đảm bảo an toàn quanh fan Nghê Mạn Thiên đến mức nhỏ nhất, lại không lưu ý đến thanh kiếm vẫn nhào tới.

Khinh Thủy và Đường Bảo hét chói tai, chỉ thấy Bích Lạc kiếm đâm xuyên qua bụng trái của Hoa Thiên Cốt, vừa chạm vào quan trọng nàng, ánh sáng màu xanh lá cây liền yếu hèn đi rõ rệt. Thiếu phụ cắn răng chuyển động qua lại như không cảm giác đau, Bích Lạc đưa vào cơ thể, lút đến tận chuôi.

Nghê Mạn Thiên ngây dại, chợt thấy Hoa Thiên Cốt phủ lên người mình. Chưa kịp phản ứng sẽ cảm thấy toàn thân lạnh như băng, không ngờ Hoa Thiên Cốt lại cần sử dụng máu đông thành băng, đâm xuyên thẳng qua bụng nàng.

Nghê Mạn Thiên lảo hòn đảo lui lại mấy bước, nàng chưa từng mệt như thế, cũng chưa từng thương nặng trĩu như thế. Nàng vung tay trái tiến công một chưởng vào đầu vai đối thủ, Bích Lạc không chờ rút ra đang rơi xuống theo tín đồ Hoa Thiên Cốt.

Mọi người xung quanh đa số choáng váng, trọng tài chưởng lão thấy hai người liều chết tỉ thí sẽ định rung chuông lâm thời ngừng, đột thấy Ma Nghiêm phất tay phòng lại, bèn tiếp tục lãnh đạm nhìn trường hợp trước mắt.

Xem thêm:

Vân Ẩn sợ tới tầm hồn bay phách lạc, vừa cất cánh lên định đỡ lấy Hoa Thiên Cốt đang rơi xuống, lại bị Hủ Mộc Thanh Lưu phòng cản.

Hoa Thiên Cốt vẫn tiếp tục rơi xuống, nỗ lực giữ lao động trí óc tỉnh táo, thầm hiểu kiếm quyết, suýt nữa thì va vào mặt biển khơi rộng, may mà thanh bội tìm kịp thời cất cánh đến đỡ mang nàng.

Hoa Thiên Cốt nửa dựa trên thân kiếm, cố sức đứng thẳng lên, sợ Nghê Mạn Thiên nhân cơ hội này bội phản công. Bích Lạc vẫn cắn trên bụng, dưới chiếc máu sẽ chảy của Hoa Thiên Cốt, tìm khí dần tiêu tan, ánh sáng greed color càng dịp càng mờ nhạt.

Nghê Mạn Thiên thân không trung lộ ra bộ mặt gian khổ và dữ tợn, y hệt như không thể tin tôi đã làm đến bước này mà vẫn bị Hoa Thiên Cốt đả thương. Cô gái ta liều lĩnh lao trực tiếp về phía Hoa Thiên Cốt, thực hiện chiêu pháp của Bồng Lai Đảo.

Hoa Thiên Cốt vốn không dám rút Bích Lạc ta, sợ hãi chân khí với máu chảy xuống ồ ạt, dẫu vậy cũng không hề sức cần sử dụng thuật năm giới đánh trả lại, đành gặm răng rút tìm từ bụng mình, đau mang lại mức toàn bộ cơ thể run rẩy.

Thuận tay điểm vài ba huyệt vị cầm và không để mất máu cho bạn dạng thân, phụ nữ nắm chặt Bích Lạc ứng chiến Nghê Mạn Thiên, trong khi vội vã dùng nhầm sang Mao Sơn tìm pháp.

Ma Nghiêm hừ rét một tiếng, cụ thể đều là đồ đệ của Trường lưu giữ Sơn, đánh mang đến cuối lại áp dụng võ công không hẳn của bổn môn, còn ra thể thống gì nữa.

Bích Lạc kiếm từ bây giờ đã không thể kiếm khí, Hoa Thiên Cốt hồi trước vốn ngay cả hoa cỏ vừa đụng vào cũng héo rũ, huống đưa ra là máu. Nghê Mạn Thiên mặc dù thế nào thì cũng không ngờ tới, linh khí như Bích Lạc cũng đấu ko lại ám khí của Hoa Thiên Cốt, chỉ vị dính ngày tiết của nữ giới mà chốc lát đang trở thành một thanh kiếm cùn.

Lúc này Nghê Mạn Thiên ra chiêu nào chiêu nấy hồ hết ép người, Hoa Thiên Cốt bị nội yêu thương nghiêm trọng, choáng đầu hoa mắt, bên cạnh đó đã không đủ tri giác, tuy thế vẫn bền chí chống trả, liều chết ứng chiến, khoác từng mảnh băng Nghê Mạn Thiên phóng ra cứa nát thân thể, ngày tiết tươi tung ròng ròng.

Vân Ẩn vô cùng tức giận, đồ vật gi mà Đại hội tìm Tiên bàn thảo tỉ thí chứ, đời nào một bên không nhận thua hoặc chầu ông vải thì ko thể dứt sao?

Lạc Thập Nhất băn khoăn lo lắng khó xử chú ý Ma Nghiêm, lại nhìn Bạch Tử Họa, thấy vẻ phương diện hai người vẫn lạnh băng như trước, còn Sênh Tiêu khoác càng coi càng hứng thú.

“Mẹ Cốt Đầu, nhận thua kém đi, con xin mẹ!” Hoa Thiên Cốt nghe thấy tiếng Đường Bảo truyền âm vào vào đầu mình, khóc ầm cả lên.

Không được, chẳng thể được, nàng rõ ràng đã giao hứa với Tôn thượng rồi, sao rất có thể thua được?

Nhưng tín đồ càng thời điểm càng nặng trĩu trịch, không thể nghe theo lời sai khiến của thiếu nữ nữa, thấy Nghê Mạn Thiên nhào tới trước mặt, miếng băng phóng thẳng tới mắt cần của mình.

Nàng khẽ thở dài, ko tránh nổi rồi.

Xung quanh ít nhiều người nhắm mắt lại, không đủ can đảm nhìn cảnh tượng nhuốm đầy máu này. Trọng tài trưởng lão, Thanh Lưu, Vân Ẩn, Lạc Thập Nhất, ngay cả Sóc Phong cũng triệu tập tụ khí, định ngay tại thời khắc sau cùng sẽ cản lại. Có thể nói rằng là Hoa Thiên Cốt thua.

Không ngờ một tiếng kiếm rít lên cao vút, luồng ánh nắng từ phía đằng xa lao vụt đến như một bé tử long bay lượn thân chín tầng mây. Thân tìm phát ra tia nắng tuyệt đẹp như ước vồng, tung hoành trong gió, tìm khí nhan sắc bén bức người.

Nhất thời cục bộ không trung rung chuyển, cuồng phong gào thét, sóng dậy gió gầm, cuộn trào cho hơn mấy thước. Các đệ tử trình độ chênh lệch ngồi theo hàng giữa không trung bị kiếm khí kinh bạn tạt thẳng vào thiếu thốn chút nữa lộn phèo xuống, rất mất thời gian sau new trụ vững vàng được.

Lạc Thập Nhất tập trung nhìn kĩ, ngạc nhiên Đoạn Niệm kiếm xúc cảm được chủ nhân chạm chán nguy hiểm, giãy giụa tuốt khỏi vỏ lao tới. Không hóng Hoa Thiên Cốt không đúng khiến, tấn công thẳng về phía Nghê Mạn Thiên.

Mọi người cực kỳ hoảng sợ. Lạc Thập độc nhất vừa mừng lại vừa lo, bất ngờ Hoa Thiên Cốt với Đoạn Niệm tìm đã đạt mức cảnh giới nhân kiếm vừa lòng nhất.

Hoa Thiên Cốt cười cợt khổ, xịt ra một ngụm máu tươi. Thân thể với kinh mạch của nàng đã biết thành trọng thương, chân khí cần sử dụng hết, nếu không tồn tại linh dược, sợ hãi rằng không sống nổi.

Hoa Thiên Cốt rút Bích Lạc ra, thanh kiếm từ ko trung rơi xuống, linh khí đang mất, lại không tồn tại người điều khiển, chìm trực tiếp xuống lòng đại dương sâu rộng. Đoạn Niệm cất cánh vào trong tay nàng, không hoàn thành kêu lên, y hệt như đang lo ngại cho dấu thương của người sở hữu nó.

Hoa Thiên Cốt khẽ vuốt thân kiếm, sâu vào mắt là sự việc vui mừng và khó khăn xử.

Nghê Mạn Thiên là đệ tử mới nhập môn, bình thường chỉ ở phần nhiều đại lễ mới gặp gỡ Bạch Tử Họa, lúc đó ngài thường có theo bội kiếm của chưởng môn, vì thế không nhận biết Đoạn Niệm. Nhưng chúng tiên bao quanh và phụ huynh nàng phần lớn nhận ra, tiếng xì xào nổi lên ko dứt.

Nghê Mạn Thiên liên tục sử dụng nhì mươi tư chưởng pháp của Bồng Lai Đảo tiến công Hoa Thiên Cốt, Đoạn Niệm kiếm lóe sáng, che phủ Hoa Thiên Cốt vào một chiếc lồng, Nghê Mạn Thiên cần yếu động vào cô gái dù chỉ một chút, lòng cực kì giận dữ, quát: “Tránh ở trong tìm khí, không đủ can đảm ứng chiến, ngươi nhận thua luôn đi mang đến rồi!”

Có vẻ chị em ta đang quên lúc ban đầu mình dùng Bích Lạc chiếm nhiều ưu thế như thế nào.

Hoa Thiên Cốt đứng trong kiếm quang cố rất là điều hòa hô hấp, cần sử dụng tất cả sức lực lao động còn lại làm thành một đòn phản công cuối cùng.

Tay thay Đoạn Niệm, nàng đột nhiên nhớ cho tới hình ảnh mình cùng Tôn thượng cưỡi kiếm bay trong tối trăng đó. Trong đầu không ngừng tưởng tượng Tôn thượng với tà áo trắng tung bay, xuất trằn như một con hồng nhạn, khẽ thở dài, nàng tự nhiên ngộ ra tất cả, một thứ gì đó như đang cuộn trào trong thân thể.

Tâm không động, kiếm vẫn xuất. Cô gái như vẫn rong đùa trong bầu trời xa xôi, không nghe ko thấy hết thảy mọi thứ xung quanh mình. Tìm pháp lưu loát tấp nập như mây bay nước tung từ từ xuất hiện thêm trên tay nàng. Cơ mà đó lại không phải là Mao Sơn tìm pháp xuất xắc là Trường lưu giữ Sơn kiếm pháp, mà đó là kiếm pháp thiếu nữ tự nghĩ về ra.

Tức thì thân ảnh như bay như múa, kiếm tương tự dải lụa cầu vồng phiêu diêu, cũng mơ hồ cảm thấy Đoạn Niệm hơi rung rung cảm ứng với nàng.

Hoa Thiên Cốt chỉ thấy trong khi có một giọt nước tinh khiết chảy dần dần từ tìm vào trong trái tim mình, chậm rì rì lan tới kinh mạch dọc theo cơ thể. Từ lạnh lẽo như băng đưa thành nóng rực, chân khí hừng hực dấy lên trong khung người như bị đốt cháy, sau khi phân tán hối hả tới hầu như nơi, sau cuối đổ quan tâm đan điền. Một luồng khí non lạnh bùng phát như sấm sét vang bên tai. Rồi hốt nhiên nhiên, năm giác quan liêu trở phải minh mẫn kỳ lạ kì. Trong tầm trăm dặm, ngay cả mỗi sạn bong bóng nơi biển cả sâu, mỗi một tiếng kêu của chim hải âu, từng một câu nói nhỏ, mỗi một giờ thở, cô bé đều nghe rõ mồn một.

Đám fan Lạc Thập Nhất, Vân Ẩn cười cợt hả hê, không ngờ trong tình huống cấp bách này nhưng mà tu vi của Hoa Thiên Cốt lại tiến thêm một tầng nữa. Qua kiếp nạn lớn, phi vào cảnh giới Phá vọng trong các giai đoạn tu tiên: Sơ thức, Linh âm, Phá vọng, Tri vi, xét nghiệm tâm, Đăng đường, Xá quy, tạo thành hóa, Phi thăng.

Trên gương mặt của hai vợ ông chồng Nghê Thiên Trượng và Tô Nhị lộ vẻ u sầu, thật không ngờ Hoa Thiên Cốt lại là trở ngại lớn nhất trong kế hoạch của họ.

Vũ Thanh La thở phào một hơi, cười nhìn Hỏa Tịch nói: “Ngươi thua vững chắc rồi!”

Hỏa Tịch lau mồ hôi, thiệt chẳng cho là trận tỉ thí này sẽ cam go như thế. Tuy nhiên tiểu Cốt Đầu ko hổ là đồ dùng cưng của hắn, ha ha ha, quả nhiên không có tác dụng hắn thất vọng. Thảm bại đi, lose đi, trận này thua thảm hắn cũng vui vẻ.

Có điều hắn vẫn bạo phổi miệng nói: “Hừ, hai người hầu như đều sử dụng hết chân khí rồi, không biết mèo nào cắm mỉu nào đâu, bọn họ cứ đợi xem!”

Nghê Mạn Thiên tất nhiên cũng nhận biết kiếm pháp huyền bí và tu vi của Hoa Thiên Cốt đùng một cái tăng mạnh, trong tâm địa càng thêm sốt ruột. Lẩm nhẩm tìm quyết, con gái gọi bội tìm của Nghê Thiên Trượng và Tô Nhị đến. Tuy vậy kiếm bên trên tay, bao gồm điều cô bé không vừa sức mạnh, ko thể điều khiển nhuần nhuyễn, phải chúng cũng chỉ như nhị thanh tìm bình thường. Cô bé liều mạng dùng tất cả những thứ đang học được so hơn mười chiêu với Hoa Thiên Cốt.

Nghê Mạn Thiên từ nhỏ đã học kiếm pháp, luyện sở trường của các phái, nhưng lại kiếm pháp Hoa Thiên Cốt vừa trí tuệ sáng tạo ra quá lợi hại, phóng khoáng khó rất có thể nắm bắt, nàng chưa từng nhìn thấy bao giờ. May nhưng mà Hoa Thiên Cốt đã cần sử dụng hết chân khí, chỉ rất có thể dùng tìm thức, phần nhiều không bao gồm lực. Mà lại dù sao chỉ bản thân Đoạn Niệm đánh, cô gái đã khó ngăn cản rồi.

Trước khía cạnh mọi người Nghê Mạn Thiên tất yêu giở trò gì được, hiện nay chỉ hoàn toàn có thể kéo dài thời gian đấu với Hoa Thiên Cốt. Thương nạm của chị em ta nặng như thế, nếu liên tiếp cố chấp chống đỡ, nàng thiếu tín nhiệm nàng ta không chết dưới tìm của mình.

Hoa Thiên Cốt muốn đẩy Nghê Mạn Thiên ra khỏi khoanh vùng kiếm khí của Đoạn Niệm, cần sử dụng thuật năm giới công kích khoảng xa. Tuy vậy Nghê Mạn Thiên lúc bay cao lúc bay thấp, chạy quý phái trái chạy qua phải, Hoa Thiên Cốt cần yếu chạm vào thiếu phụ ta được.

Sức lực của thanh nữ từng chút trôi thoát ra khỏi thân thể, vận động quá táo tợn nên ngày tiết không kết thúc chảy ra ngoài, trước đôi mắt Hoa Thiên Cốt chỉ là một trong màu trắng, mơ hồ rất có thể thấy bóng hình Nghê Mạn Thiên.

Nàng thiệt sự, thiệt sự, sắp cần yếu chịu đựng được nữa rồi. Giả dụ cứ thường xuyên như vậy, cô bé nhất định đã thua.

Phía trước hiện tại lên ánh mắt ôn hòa của Bạch Tử Họa, nàng đau buồn nhủ thầm, Tôn thượng, đời này coi ra ta với người vô duyên, đái Cốt quan trọng làm đồ nhi của bạn rồi.

Nàng gọi kiếm quyết, Đoạn Niệm phóng vụt đi, có theo gắng “Dời Non lấp Biển” lao tới tấn công, lại sợ gồm gì bất trắc so với tính mạng của chị em ta nên chỉ lướt qua, đánh bay đôi song kiếm bên trên tay Nghê Mạn Thiên.

Nghê Mạn Thiên còn còn chưa kịp phản ứng. Một thân hình ảnh đã ngã nhào về phía mình. Khí lực của người vợ ta cũng sắp tới cạn, cưỡi gió vô cùng khó khăn, bỗng nhiên nhiên toàn bộ cơ thể bị vồ mạnh, độc nhất thời mất cân bằng, bị Hoa Thiên Cốt cầm chặt lấy, thuộc rơi xuống biển.

Lúc này Hoa Thiên Cốt đã không còn đi tri giác, đùng một cái ngã vào vào biển, nước biển lớn chảy ngập vào vào lỗ tai với miệng nàng. Thân thể rảnh chìm xuống dưới đáy biển sâu thẳm, nhưng lại tay vẫn cụ chặt mang Nghê Mạn Thiên không chịu đựng buông, sau cùng rơi vào bóng tối vĩnh hằng.

Hủ Mộc Thanh Lưu cùng Vân Ẩn đứng chờ, mau lẹ đệ tử của Bồng Lai Đảo nhảy đầm xuống hải dương cứu hai bạn lên.

Mọi fan xung quanh sụt sịt không thôi, ai mà ngờ vòng bốn người này lại tỉ thí kịch liệt và tàn ác như thế.

Người của Y Dược những vội xoàn chạy lên trị trị. Bầy Khinh Thủy luýnh quýnh chẳng biết buộc phải làm sao, Hủ Mộc Thanh Lưu và Vân Ẩn núm phiên nhau truyền chân khí với nội lực đến Hoa Thiên Cốt. May mà lại Vân Ẩn với theo phản nghịch tử đan, đề nghị mới đảm bảo được tâm mạch mang lại nàng. Dẫu vậy Hoa Thiên Cốt bị thương vượt nặng, mãi mang lại hai canh giờ sau bắt đầu tỉnh.

Nàng cố hết sức ngồi dậy trong tâm Khinh Thủy, nhìn ánh mắt trìu thích của mọi người xung quanh, thế nở một nụ cười.

Câu thứ nhất nàng nói là: “Ai thắng?”

Nhìn mọi tín đồ đều cúi đầu ko nói gì, chị em lập tức biết người gặp biển trước đó là mình.