Bảo Bối Cưng Chiều Em Đến Hư Rồi

Ngôn mặc Bạch đi mang đến trước giường, kéo chăn bước tới, đem cô bé đangcuộn tròn thành một cục trên giường xách lên, tiến công vào mông: “Nói! Em tất cả biết em sai ở đâu không? Cái cô gái này, chính là cần ăn uống đòn.

Bạn đang xem: Bảo bối cưng chiều em đến hư rồi

Cha ngàykhông đánh, lại muốn trèo lên ngói rồi.”Tư chiêu tập gào khóc, la lên: “Em sai ở vị trí nào? tín đồ ta thấy quần của anhđều bắt đầu tinh, mong mỏi giúp anh giặt thật sạch để mặc! tốt bụng lại không được báo đáp——”“Em nói coi cả buổi chiều em tại chỗ này làm mẫu gì? Đem toàn cục gần một trămcái quần lót của anh ra giặt, em cũng thật siêng năng!” Ngôn mặc Bạchđánh nhị cái, thấy da thịt trắng nõn của cô ấy bị mình tạo thành dấu lốt đỏ rõ ràng, vì vậy rước cô đè ở phía bên dưới gặm: “Cái người này mong mỏi đem gia vây ở trên nệm sao, không muốn ra phía bên ngoài phải không?”Thật ra quần lót của Ngôn mặc Bạch những là hàng đặc biệt, cho dù sản xuất với số lượng lớn hay bao bì đóng gói các được khử trùng. Ngôn mang Bạchlà bạn thích sạch mát sẽ, còn nếu như không sạch anh làm thế nào sẽ mặc?Tư chiêu mộ đem từng chiếc quần ra giặt, trái lại thật sự là làm cho điều quá rồi.Tư chiêu tập nghĩ cho tới buổi trưa lúc này đều băn khoăn lo lắng cho anh, thật vất vả mớitìm được chuyện nhằm làm, lại bị chỉ ra rằng chuyện xấu, trong thâm tâm vô cùng oan ức, bị Ngôn khoác Bạch cắm mấy cái, ngọn lửa trong thâm tâm cũng từ từ tăng lên. Thật sự thiết yếu nhịn được nữa, lật tín đồ nhào tới Ngôn mang Bạch, mở miệng to ra gặm anh.“Ngôn khoác Bạch, anh là tên khốn kiếp! chưa phải tại em lo ngại cho anhsao? cơ hội anh đi ra ngoài mặt sa sầm, cỗ dạng giống hệt như một đi không trởlại, em sợ anh sẽ gặp gỡ nguy hiểm. Em càng nghĩ càng lo lắng, dẫu vậy mà lại không hỗ trợ được gì đến anh, chỉ có thể không kết thúc kiếm chuyện nhằm làm,để mang đến mình chẳng thể rãnh rỗi, không khiến cho mình nhớ anh…..ô ô ô cáingười khốn kiếp này còn tấn công em, anh không phải là người!”Tư mộ càng nói càng uất ức, thuộc Ngôn mang Bạch triền miên trên chóng lộn qua lộn lại mấy cái, lại khóc lên.Ngôn mang Bạch nghe phần nhiều lời này, đau lòng ôm cô, cũng không dám cửđộng, mặc mang lại cô mở miệng gặm vai mình, bên trên cổ, vài chỗ gần như đã nhằm lạidấu răng độ ẩm ướt.“Bảo bối, ko khóc nữa! Là anh ko tốt, anh tránh việc để em làm việc nhàmột mình, ngoan……”Ngôn khoác Bạch ôm tứ Mộ vào vào ngực dụ dỗ.Chỉ có ở bên trên giường, vào lúc động tình, Ngôn mang Bạch mới hoàn toàn có thể thâm tình như vậy, bi tráng nôn gọi cô là bảo bối.Trước tê Diệp Nham say đắm gọi tư Mộ là “bé con”, lúc đó Tư Mộ cảm giác mình như rơi vào hoàn cảnh hủ mật ngọt.Bây giờ Ngôn mang Bạch điện thoại tư vấn cô là “bảo bối”, tứ Mộ lại cảm xúc tim nhưrun rẩy, thậm chí là có chút đau. Mà lại mà cô lại thấy rất là thuận tai.Anh gọi cô bảo bối, cô vui tươi đến nỗi đau tim luôn rồi!Tư mộ hết cắn vai rồi lại đưa sang cắn lên tai anh, ban sơ Ngôn MặcBạch chịu đựng không nói giờ đồng hồ nào, dẫu vậy lúc tư Mộ cắn vào tai anh, hôhấp của Ngôn mang Bạch cũng dồn dập: “Bảo bối, chớ cắn….”Thật sự đừng cắn!Nơi đó khôn cùng nhạy cảm, nhảy cảm đến độ anh hại mình khống chế không được, muốn em nhiều quá, lại có tác dụng em bị đau!Tư chiêu mộ cũng không phải cắn thật, chỉ để hàm răng không nặng không vơi khẽ ma giáp trên viền tai anh, chỉ việc như núm này, Ngôn mặc Bạch đã chịukhông nổi. Cũng chính vì hơi thở nóng nóng đang phun vào tai anh, nóng mang đến mứckhiến cả tim anh đa số nóng lên.“Mặc Bạch, anh nói xem, cuối cùng anh làm dòng gì?” trong tâm đấu tranhmột hồi, đúng khi này, khi anh sắp rơi vào hoàn cảnh lửa tình, thì tư Mộ hỏilên.Ngôn mang Bạch ôm lấy cô, tay bao gồm tiết tấu vỗ phần lớn lên sườn lưng cô, lời của cô ý vừa dứt, tay anh cũng ngừng lại.Rốt cuộc là làm mẫu gì?Ngôn khoác Bạch trù trừ có bắt buộc nói xuất xắc không, cô bao gồm thể tiếp nhận đượchay không? tuyệt là anh bắt buộc nói thế nào thì cô mới hoàn toàn có thể tiếp nhận.Trầm mặc, gian phòng thoáng rộng yên tĩnh đến mức rất có thể nghe thấy khá thởcủa nhì người. Mà lại hai người ở bên trên giường, cơ thể dính chặt lại vớinhau, tim đã và đang đập và một nhịp.Ngôn khoác Bạch cầm mẫu chăn mà lại anh vừa ném cùng bề mặt đất, đắp lên ngườibọn họ. Đem cô ôm vào trong tim lần nữa, thậm chí còn còn chặt hơn. Một cái tay vuốt ve tóc trên đỉnh đầu cô, tạo nên đầu cô đặt tại trước ngực anh.Đầu bốn Mộ bị anh giữ chặt ở trước ngực, mặt tai là nhịp tim đanh thép khỏe khoắn của anh.Giọng nói của anh ý vang lên trên đỉnh đầu cô: “Anh buôn lậu súng ống đạn dược.”Tư chiêu tập bị lời nói của anh tạo cho hoảng sợ, chuyển tay ra sờ khía cạnh anh. Ngóntay mảnh dẻ trắng noãn vuốt qua lông ngươi anh, trở xuống mũi của anh,rồi tới môi…..Ngôn khoác Bạch há miệng, ngậm rước ngón tay của cô ấy đang ném lên môi anh, mút mấy cái, tư Mộ mau lẹ rút tay về.“Sao anh lại gặm em?” Đúng ra là ăn! tuy vậy nói cắm so với ăn uống thì làm cô đỡ đỏ khía cạnh hơn.“Em sờ anh như vậy làm gì?”“……” Ngón tay của tứ Mộ sống trên người anh rửa xát nhì cái. “Không yêu cầu anh nói anh buôn lậu khí giới đạn dược sao? xúc cảm những đồ vật này chỉ tất cả ởtrong ti vi, cảm xúc thật xa xôi, khôn xiết hư ảo. Vì thế em mong muốn sờ mộtchút, xem một chút ít buôn lậu súng ống đạn dược cho cùng là dạng gì?”Ngôn khoác Bạch bất ngờ cô sẽ phản ứng như vậy.Thật ra anh đã có lần nghĩ, tất cả một ngày, ví như cô phát hiện tại thân phận củaanh, cô sẽ sở hữu phản ứng gì? Đoán chừng sẽ sợ hãi, sẽ bài xích, vẫn ghét,sẽ xa lánh anh.Đây cũng là nguyên nhân anh chậm chạp không muốn bật mý nửa câu về các bước của mình.Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới cô sẽ yên tâm tiếp nhận.Khi bàn tay nhỏ tuổi bé của cô ý dịu dàng dịch chuyển trên khía cạnh anh, cảm xúc mềm mại tê trực tiếp chạy thẳng mang lại đáy lòng anh.“Em không sợ hãi sao?” Tay Ngôn mặc Bạch tiến vào bên trong ngực cô vuốt ve, hỏi.“Sợ nha! lúc này anh đi ra bên ngoài một lát, em liền hại anh gặp nguy hiểm,sợ anh bị thương. Hệt như cái đêm hôm đám hỏi vậy, anh bị thương nặng trĩu như vậy, chảy không hề ít máu. Em vừa nghĩ tới hôm kia khi đưa anh vàobệnh viện, trong trái tim em tức thì bất ổn. Anh ở trên chóng bệnh, em cảmthấy cực kỳ đau…..”Tư chiêu mộ vùi nguồn vào trước ngực anh, vẫn không ngẩng lên,ngửi được mùi vị nam tính trên người anh, giọng nói gồm hơi bi tráng buồn.Đột nhiên Ngôn mặc Bạch cảm thấy mơ hồ mềm lòng.Chưa từng bao gồm một người nào sở hữu theo cảm xúc như vậy nói với anh “Ngôn khoác Bạch em sợ anh bị thương.”Sau khi trải qua bề ngoài huấn luyện với độ mạnh như tự giáp này, thiếu thốn chút nữa anh cũng nhận định rằng mình làm bằng sắt, lừng khừng đau. Cũng chomình là Chiến thần bất bại, sẽ không có người nào hoàn toàn có thể làm anh bịthương, mặc dù bị thương, cũng không chết được.Nhưng mà, cơ hồ một đầu ngón tay của anh ấy cũng có thể nhấn chết cô bé mảnh mai trước khía cạnh này, anh new là người bị đau lòng.Mặc cho dù cô bị anh ôm vào trong ngực, tuy nhiên tay cô vẫn ôm ngang hông anh, y hệt như cô cũng đem anh bảo lãnh ở vào ngực.Cô nói, em đang đau lòng…….Cô gái như vậy, làm thế nào Ngôn khoác Bạch hoàn toàn có thể không yêu đến được?Trong bóng tối, bé ngươi vào suốt của anh ý léo sáng, kế tiếp nhẹ giọnghỏi: “Ý anh muốn nói, em không hại con tín đồ của anh sao? Anh là ngườibuôn lậu súng ống đạn dược…….”Tư Mộ đùng một phát giãy dụa, từ vào ngực anh lòi ra cái đầu, ôm đầu củaanh mang lại trước mặt mình, bốn mắt nhìn nhau rồi cô tự nhiên cườikhanh khách.“Mặc Bạch, anh biết không? Em đã từng đọc một bộ tiểu thuyết, phái mạnh chính phía bên trong là xã hội đen, không chỉ có thế còn là giáo phụ (người đứng đầu) Mafia. Thời gian xem cỗ tiểu thuyết kia, bởi vì là truyện ra theo kì, buộc phải emvẫn theo dõi rộng nửa năm, nhân vật phía bên trong truyện quả thật siêu hấpdẫn. Thiệt ra Mafia Ý là có thật, lúc đó em chỉ nghĩ, đều giáo phụMafia, tất cả phải tương tự như vậy hay không, rất đẹp trai, rạm tình, lãnhkhốc, vị yêu bỏ mặc tất cả? nếu như có, em mong muốn mình được tương đương nữchính trong truyện biết bao……..”Có một khoảng chừng thời gian, đắm say tiểu thuyết bên trên mạng. Mặc dù biết hầu hết thứ tình cảm kia các là hỏng cấu, nhưng bầy họ lại rất tốt đẹp, cô khôngnhịn được có muốn mơ tưởng theo.Bạn đã đọc Hào môn quyền nắm được đưa ngữ tại ***************.com. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.“Bọn anh cùng Mafia, cũng có chút quan hệ bán buôn qua lại.” Ngôn MặcBạch nghe cô nói một tràng dài, khóe miệng giương nhẹ, ko nhịn được,tiết lộ cho cô một ít tin tức, “Giáo phụ Mafia lần này rất béo, khônghề anh tuấn đẹp trai tí nào, không tồn tại dòng máu người Ý, lại còn siêu háosắc.”Tư tuyển mộ mở to nhị mắt, cỗ dạng cần yếu tin được.Trời ơi, trái nhiên tất cả tiểu thuyết đều là vì tưởng tượng ra, thực tế đều rất tàn khốc!“Này, vậy còn bạn trước đó?” tứ Mộ chưa chịu đựng từ bỏ ý định, gặm cắn môi hỏi.“Trước đó? Ừ, giáo phụ đời trước ngược lại cũng được coi như thể cao lớnđẹp trai đi!” Ngôn mang Bạch trái lại nghiêng đầu cân nhắc một lát, bộdạng trang nghiêm trả lời cô.“Này, anh hoàn toàn có thể dẫn em đi gặp mặt một lần cho biết?” tứ Mộ nhìn Ngôn mang Bạch, mắt to long lanh, trên mặt tràn trề khao khát.“Không thể!” Ngôn mang Bạch không còn suy nghĩ, quả quyết từ chối.“Hừ! nhỏ hòi!”“Em là mong muốn biết cái gì? Trai đẹp sao?” con ngươi Ngôn mang Bạch quét về phía cô, lạnh nhạt hừ hừ.Mắt tứ Mộ sáng ngời khẽ chớp, cười hì hì ôm phương diện của anh: “Còn tất cả ai đẹp trai hơn anh sao?”Ngôn mặc Bạch vẫn thường bị góc nhìn của những cô gái sinh ngưỡng mộ mình dõitheo, cơ mà mà anh quá lạnh lùng, phải mới không một ai dám tiến lên thổlộ với anh.

Xem thêm: Game Thời Trang Bạch Tuyết 3, Game Tô Màu Nàng Công Chúa Bạch Tuyết

Đây là lần đầu tiên anh nghe có người khen bản thân như vậy, màcòn là cô bé mình yêu. Do vậy ngay tức thì kiêu ngạo, trên mặt hiện lên tia ửng đỏ.Hừ hừ, Ngôn mang Bạch quan sát nét cười ở lòng mắt cô, lật người đem cô đè ởphía dưới: “Gia không những đẹp trai, bên cạnh đó rất gồm năng lực, bao gồm thể,làm!”Trong tối nay, tứ Mộ lại cảm thấy được thêm kỹ năng khác của Ngôn khoác Bạch.Ngày hôm sau, tư Mộ cần sử dụng máy sấy có tác dụng khô một cái quần lót của Ngôn MặcBạch, nhằm anh dùng bây giờ. Vào nhà cần yếu hong khô, mà từ bây giờ lạicó mưa, cho dù là đem đi phơi cũng ko được. Ngôn khoác Bạch vẫn đề xuất đi xử lí quá trình như đầy đủ ngày. Hai ngày nay,mọi chuyện các tới thuộc lúc. Tè Cửu và Tiểu Trang cũng tất tả tớisứt đầu mẻ trán. Ngôn khoác Bạch là đại ca đương nhiên không thể khoác kệđược.Tối ngày hôm qua anh đã đồng ý với tứ Mộ sẽ không còn để cô trong nhà một mình, vị vậy hôm nay, khi đi ra ngoài, anh tức tốc dẫn cô theo cùng.Khi sẽ đi trên đường, Ngôn mang Bạch dặn bốn Mộ: “Em có thể đi sang nghịch ở chống 1817 kế bên, tuy thế mà ko được đi cửa hàng bar nữa, cũng khôngđược đi đua xe. Đói bụng thì kêu phòng ăn uống bên kia rước qua. Ngoan ngoãnnghe lời, biết chưa?”Tư chiêu mộ nhìn Ngôn mang Bạch một cái, âm thanh buồn bực nói: “Em không đi kiếm Vưu Ưu. Em theo anh…….”Trong mắt Ngôn mặc Bạch thoáng sang 1 tia khiếp ngạc, trầm mặc một hồi, gật đầu đồng ý.Thật ra anh ở đoạn đó cập nhật tài liệu, có những lúc lên giờ ra lệnh, cho mặc dù có Tư chiêu tập ở đó cũng không làm đủng đỉnh trễ quá trình của anh. “Đến dịp đó em chớ rãnh rỗi nhàm chán, lại hy vọng đi sang chống 1817 chơi.”Ngôn mang Bạch cũng nắm rõ tính tình của tư Mộ, vào mức cô yên tĩnh thìngoan vô cùng, một hai ngày không ra bên ngoài cũng rất có thể yên bình sống.Nhưng có những lúc lại quậy ầm ĩ muốn đi chơi, y hệt như con ngựa chiến hoang bị mất cương vậy. Thật là thời gian thì im tĩnh, cơ hội lại vận động chạy khiêu vũ như thỏ.Tư Mộ rứa sách bên trên tay giơ lên, khía cạnh đắc ý: “Em sở hữu theo sách học. Anh suy nghĩ em đi chơi thật sao?”Đã mấy ngày bốn Mộ không có đọc sách, thành tích ở ngôi trường coi như tạmđược, tuy nhiên gả vào Hào môn, dẫu vậy mà cũng ko thể bỏ bê vấn đề học, sở hữu kiến thức, mới gồm thể đổi khác số phận.Vì vắt cô đưa ra quyết định học tập siêng chỉ. Cô ý muốn thi đỗ làm nghiên cứusinh ngành kinh tế học, ở nhà tự học. Ngược lại Ngôn khoác Bạch cũng khôngcó nói gì, cho dù sao vợ của mình thích học thêm chút con kiến thức, cũng khôngphải là không tốt.Hai tín đồ vào phòng 1818, Ngôn khoác Bạch ngồi làm cho việc, tư Mộ thì đọc sách.Lúc đầu bắt đầu biết Ngôn khoác Bạch, cảm giác anh ít nói, giá buốt lùng, tất cả lúcyên tĩnh khó khăn gần, nhưng hiện thời thấy bộ dạng vùi đầu cần mẫn làm việccủa anh, thiệt sự hết sức đẹp.Ngôn mặc Bạch đẹp mắt trai, tứ Mộ vẫn luôn thừa nhận. Nhưng lại giờ phút này anh lại đẹp đến nỗi khiến cho cô hận thiết yếu nhào qua ôm siết lấy anh.Thấy tài liệu hóa học đống như núi, thở dài, vẫn chính là quên đi!Tiếp tục đọc sách……..Nhưng mà, chiếc vần đề này……cô phân tích mấy lần vẫn không hiểu biết nổi.Ngẩng đầu chú ý Ngôn mặc Bạch một chút, vẫn vùi đầu vào đống tài liệu.Thôi, cái sự việc này giữ lại, không đọc.Một vụ việc không hiểu, tức thì kéo theo khá nhiều cái vụ việc phía sau.Tư chiêu mộ thấy chống mặt vuốt vuốt mái tóc, thôi, không muốn đọc sách nữa!Vậy thì nhìn Ngôn mặc Bạch đi!Hình như anh cũng chạm mặt phải vấn đề khó khăn? Lông ngươi anh tuấn nhíu lại,nhưng mà lại vẫn khôn xiết đẹp. Cảm hứng môi mím lại, càng thêm đẹp mắt mắt. Đườngcong của loại cằm cưng cửng nghị, cũng vẫn khôn xiết đẹp.Chống cằm ngồi bên trên ghế sô fa, trong hai con mắt tỏa ra hồng vai trung phong , thiếu hụt chút nữa nước miếng cũng rã ra.“Em đói bụng sao? quan sát anh còn chảy nước miếng——” Âm thanh Ngôn mặc Bạch thong thả nhạt nói tới.Tư chiêu tập vội vàng lau khóe miệng, mỉm cười hắc hắc: “Ai bảo anh tất cả bộ dạng xuất sắc khiến người ta muốn ăn uống như vậy?”Ngôn khoác Bạch nghe vậy, ánh nhìn đảo qua, hừ hừ: “Em nói dòng gì?”Giọng nói của anh ý như vậy chính là có tín hiệu gian nguy rồi.Tư chiêu tập ngoan ngoãn lặng miệng.Lúc này của nhà bị gõ vang, “Vào đi!”Lệ Hỏa đi vào, bắt gặp Tư chiêu tập đang ngồi sinh hoạt ghế sô fa, muốn nói lại thôi.Ngôn mang Bạch cau mày, âm thanh có chút rét mướt lùng: “Nói đi!”Tư chiêu mộ cũng cảm thấy hình như Lệ Hỏa tất cả điều tránh kị, bởi vì vậy đứng lên: “Em đi sang quanh đó tìm Vưu Ưu chơi.”“Ngồi xuống!” Giọng Ngôn khoác Bạch càng rét mướt hơn, khiến cho Tư mộ vừa đứngthẳng người liền dừng lại. Cô nghi ngờ nhìn về phía anh. Chỉ nghe NgônMặc Bạch nói: “Không có fan ngoài, cậu nói đi.”Sắc phương diện Lệ Hỏa bình tĩnh: “Diệp Nham vẫn lén lút tạo chuyện, phá hư thanh toán giao dịch của chúng ta. Đại ca, tất cả đi giết mổ anh ta xuất xắc không?”